Lòng Chúa Thương Xót
Em hỏi, “Bí quyết nào để thành công? Ngủ trễ, thức sớm,
chuyên cần. Vậy đã đủ để mình sẽ trở thành một người thành công trong xã hội
hay không?”
Em mến,
Cuộc sống nào cũng là một hành trình của lên đường, tìm
kiếm. Có những hành trình thành công. Có những hành trình thất bại!
Từ những ngày cuối cùng tháng Tư định mệnh, những con
thuyền gỗ đã nhổ neo lên đường bỏ lại sau lưng bờ biển quê hương. Trên những
khoang thuyền tỵ nạn chật hẹp, bao nhiêu thân xác Việt Nam tay giơ cao ngang
trán ngong ngóng chờ đợi giây phút diện kiến sợi chỉ mới tinh khôi kéo dài nơi
đường chân trời. Những con thuyền tỵ nạn đã khởi hành với lòng quyết tâm và
lòng đam mê đời tự do. Sau những ngày giờ trôi nổi trên sóng nước, những con
thuyền gỗ cuối cùng dừng những vòng quay chân vịt, đỗ lại tại bến lạ, Phi Luật
Tân, Thái Lan, Mã Lai, Nam Dương, Hong Kong. Một trang sách mới mở ra chào đón
những người quyết tâm lên đường. Hành trình kiếm tìm tự do chung cuộc là một
hành trình thành công.
Cộng đồng Việt Nam hải ngoại, sau những ngày tháng tỵ nạn,
cuối cùng, tái định cư trên những vùng đất mới, Na Uy, Đức, Pháp, Hoa Kỳ,
Canada, Úc Châu. Những bàn chân Việt, gần như một mẫu số chung, khởi đầu hành
trình mới tại những quốc gia mới với hai bàn tay trắng tinh! Sau một cuộc bể
dâu tại quê nhà, sau những giây phút nhấp nhô trên sóng biển, sau những mòn mỏi
đợi chờ tại trại tỵ nạn, người Việt lên đường với gia sản của con số không,
không gia đình, không công việc, không ngôn ngữ, không tài sản. 40 năm đã trôi
qua, con số không của ngày xưa giờ đã chuyển mình, hóa ra phố Little Saigon của
Quận Cam (bảng đường chỉ dẫn từ xa trên những siêu xa lộ Nam Cali). Bắc Cali với
Vietnam Town lẫy lừng vươn cao chiếm gọn mấy góc phố. Ở đâu có người Việt, nơi
đó có phố xá, quán ăn, nhà thờ, đình chùa của người Việt. Bởi quyết tâm và say
mê xây dựng một tương lai vững chắc cho mình và cho con cái, bố mẹ Việt Nam hy
sinh tất cả. Bởi thế, tỵ nạn Việt Nam thuả xưa biến hình. Hành trình Việt Nam hải
ngoại, 45 năm viễn xứ, hành trình thành công.
Tôi nhìn em một lần nữa. Lần này tôi nói,
— Nếu quyết tâm và đam mê, hy vọng rất nhiều hành trình
em đang theo đuổi sẽ là một hành trình về đích với hoa quả thơm tho và ngọt
ngào (thơm tho cho riêng hồn mình và ngọt ngào cho xã hội).
Em hỏi ngay, vầng trán thông minh lăn tăn gợn sóng,
— Tại sao lại có yếu tố hy vọng xuất hiện trong trường hợp
này?
Tôi nói,
— Một bộ óc quyết tâm và một trái tim đam mê vẫn chưa đủ.
Vẫn còn một yếu tố khác, một yếu tố chung cuộc, yếu tố này sẽ quyết định tất cả…
Em ngạc nhiên,
— Cha ơi! Yếu tố nào vậy?
Tôi nói ngay,
— Lòng Chúa Thương Xót!
Những con thuyền tỵ nạn đã cương quyết lên đường mặc dù
biết trước hành trình tỵ nạn nhiều nỗi gian nan, tù tội, sóng biển, ngư phủ
Thái, và xua đuổi từ phía chính quyền của những nước lân bang. Mà thật sự là
như vậy, nhiều con thuyền gỗ xuất phát từ cửa biển Việt Nam đã không bao giờ cặp
bến. Biển xanh đã biến thành mộ phần cho nhiều mảng thuyền tỵ nạn và thân xác
Việt Nam, những máu đỏ da vàng quyết tâm lên đường bởi mê say hít thở không khí
tự do. Những con thuyền còn lại cặp bến (dù có là rách nát!) hoàn toàn nhờ vào
Lòng Chúa Thương Xót. Không có Lòng Chúa Thương Xót, thuyền tỵ nạn và thuyền
nhân sẽ không bao giờ có cơ hội đặt chân lên bờ, bước đi những bước chân tự do.
Cũng tương tự như thế, tất cả những thành công của cộng đồng
Việt Nam tại Mỹ và trên thế giới cũng đều nhờ vào Lòng Chúa Thương Xót. Có lòng
quyết tâm, có niềm đam mê, nhưng không có Thiên Chúa tặng ban sức khỏe sung mãn
và ngay cả những toa thuốc chữa lành vết thương (thân xác và tâm hồn), thương
xá Việt Nam rộn ràng và tòa nhà chủ nhân danh tính Việt Nam cao ngất trên những
đỉnh đồi sẽ không bao giờ xuất hiện trên mặt quả địa cầu. Chẳng trách chi, ông
bà mình có câu, “Người tính không bằng trời tính”.
Em mến,
Cuộc sống nào cũng là một hành trình của lên đường tìm kiếm.
Có những hành trình thành công bởi nhờ vào một tấm lòng quyết tâm, một trái tim
đam mê, và trên hết tất cả, nhờ vào Lòng Chúa Thương Xót.
Có Lòng Chúa Thương Xót, có tất cả. Chẳng lạ chi từ ngày
8/12 của năm 2015 vừa qua, Giáo hội Công Giáo qua bàn tay của Đức Giáo Hoàng
Phanxicô đã mở rộng cánh cửa của năm Hồng Ân, năm Lòng Chúa Thương Xót. Nhiều
cánh cửa của Lòng Chúa Thương Xót trên toàn thế giới đã mở rộng để ngợi ca Lòng
Thương Xót của thiên đàng.
Comments
Post a Comment