Đêm Tình Yêu
Gió lạnh tháng Mười Hai của địa cầu xôn xao nhắc nhở mọi người một câu chuyện tình, chuyện tình của Trời và của người.
Cô Anh vì Châu Bá Thông, Dương
Hóa vì Tiểu Long Nữ cho nên một đời lận đận vì yêu. Cả hai đổi mầu tóc đen, bạc
trắng sợi tóc chỉ vì tình yêu.
Tóc
mai sợi vắn sợi dài,
Lấy nhau chẳng đặng, thương hoài ngàn năm.
Khi yêu, người ta cần có
nhau, sống bên nhau. Khi không gặp mặt được nhau, tình nhân buồn rầu, than thở,
rũ rượi. Ngay cả đến lúc đã leo lên giường ngủ, họ vẫn dại khờ nhớ nhớ thương
thương.
Qua
cầu ngả nón trông đình,
Cầu bao nhiêu nhịp, thương mình bấy nhiêu.
Cũng tương tự như vậy, bởi
Trời cao yêu con người, cho nên Ngài cực khổ lao đao. Dòng lịch sử ơn cứu độ do
đó là một trường thiên tiểu thuyết của chuyện tình, tình Trời yêu thương cao vời,
và tình người bạc trắng như vôi.
Trong Vườn Địa Đàng, đất
thấp giơ cao tay hái trái cấm, quyết định chấm dứt chuyện tình, bỏ đi hoang.
Nhưng Trời bước chân xuống vườn, và Ngài hỏi, “Con đâu rồi?” Và cứ thế Trời đuổi
theo con người chỉ vì Trời yêu. Có những lúc con người đứng lại, không bỏ chạy.
Trời có dịp xỏ vào ngón tay tình nhân một nửa vòng tròn, cầu vồng bẩy mầu lấp
lánh trên nền trời xanh. Và Trời nói, “Đây là giao ước của Tình Yêu”.
Nhưng con người xé bỏ giao
ước, quẳng nhẫn cầu vồng, bỏ chạy, từ chối tình yêu.
Nhưng, mặc cho con người
không đọc thư tình Kinh Thánh mầu hồng, hững hờ không nhắc điện thoại từ trời
cao reo vang, Trời vẫn cứ yêu.
Yêu
em yêu thêm tình phụ,
Yêu em lòng chợt từ bi bất ngờ.
Bởi yêu, Trời cao long
đong lận đận vất vả ngược xuôi vì con người.
Đêm
qua ra đứng bờ ao.
Trông
cá, cá lặn, trông sao, sao mờ.
Buồn
trông con nhện giăng tơ,
Nhện
ơi, nhện hỡi, nhện chờ mối ai?
Buồn
trông chênh chếch sao mai,
Sao ơi, sao hỡi, nhớ ai sao mờ?
Sau khi con người rời bỏ
Vườn Địa Đàng, Trời bỏ thiên đàng, lần tìm dấu vết tình nhân. Trời đi theo con
người bềnh bồng trên dòng nước lụt, bấp bênh với tháp cao Babel, bơ vơ lạc loài
bên Ai Cập. Sau cùng Trời đi theo con người, bỏ đất Kim Tự Tháp, về lại đồng cỏ
xanh. Trên con đường hành hương về vùng đất hứa, bởi tình nhân ngần ngại với đá
sỏi, xương rồng, rắn rết, và bọ cạp, Trời thắp đèn dầu soi sáng đêm đen hoang địa.
Che dù cho người tình khi mặt trời sa mạc chói chang tung ném lửa đỏ xuống cát
nóng, Trời kéo mây hồng cản nắng che mưa. Trời làm mưa manna cho tình nhân có
lương thực no lòng. Trời cầm gậy gỗ, đập đá khô khan, nước bạc nước vàng tô hồng
đôi môi nứt nẻ khô cháy của tình nhân.
Và cuối cùng, ngày giờ
viên mãn khai hoa nở nhụy của tình Trời đã tới. Đêm hôm đó, một đôi vợ chồng phố
nhỏ, với giọng nói phương Bắc Galilê xuất hiện trên đường thiên lý dẫn về phố Bethlehem.
Thôn nữ và anh chàng thợ mộc gõ cửa từng căn nhà, nhưng người ta lắc đầu đóng mạnh
cánh cửa. Cuối cùng Con Trời bật tiếng khóc đầu đời tại máng cỏ bần hàn của đất
đen, để Trời Cao tiếp tục viết tiếp trường thiên tiểu thuyết của một câu chuyện
tình, tình Trời bao la cao vời, và tình người bạc trắng như vôi.
Giáng Sinh đầu tiên, có
những mục đồng chăn chiên tiến tới hang lừa, có Tu Sĩ phương Đông từ xa dõi
nhìn theo ánh sao lạ, tìm kiếm Trẻ Thơ. Thành phố Bethlehem chợt bừng sáng bởi
ánh sáng sao. Giây phút Ngôi Lời hạ sinh, trời cao ngân vang tiếng hát thiên đàng,
“Vinh danh Thiên Chúa trên trời. Bình an dưới thế cho người thiện tâm”.
Mục đồng, Ba Vua, và
thiên thần cùng nghiêng mình cúi xuống nhìn Nữ Vương Thiên Đàng cởi khăn cuốn đầu
bọc Con của Trời, đặt Ngài nằm trong máng cỏ.
Đêm cực thánh, sao trời bừng
sáng, chiếu xuống máng cỏ ngàn vạn hào quang an bình.
Đêm an bình, côn trùng
Bethlehem đồng loạt ngưng tiếng, lắng nghe tiếng khóc thiên đàng.
Đêm thiên đàng, thiên
đàng trần yên lặng lắng nghe Con Trời giải nghĩa chữ Yêu.
Đêm tình yêu, thiên thần
tung bay hòa nhịp lời ru ầu ơ ví dầu của Mẹ Thiên Chúa ru Con của Trời nhắm mắt
say nồng giấc ngủ tình yêu,
Ầu
ơ ví dầu!
Đêm
nay, đêm cực thánh.
Đêm
nay, đêm an bình.
Đêm
nay, đêm thiên đàng.
Đêm
nay, đêm tình yêu.
Ầu
ơ ví dầu!
Mẹ
ru Con Trời
Say
nồng giấc ngủ tình yêu.
Lời
Nguyện
Lạy Chúa, Mùa Giáng Sinh,
Mùa Tình Yêu đã tới. Xin dạy con thôi không bỏ chạy, để Chúa không còn phải lao
đao, lận đận vì yêu con.□
(Trích Suy Niệm Người Ra Nương Đồng xuất bản 2023)
Comments
Post a Comment